長干行其二

憶 妾 深 閨 裏,

煙 塵 不 曾 識。

嫁 與 長 幹 人,

沙 頭 候 風 色。

五 月 南 風 興,

思 君 在 巴 陵。

八 月 西 風 起,

想 君 發 揚 子。

去 來 悲 如 何,

見 少 別 離 多。

湘 潭 幾 日 到,

妾 夢 越 風 波。

昨 夜 狂 風 度,

吹 折 江 頭 樹。

淼 淼 暗 無 邊,

行 人 在 何 處。

北 客 真 王 公,

朱 衣 滿 江 中。

日 暮 來 投 宿,

數 朝 不 肯 東。

好 乘 浮 雲 驄,

佳 期 蘭 渚 東。

鴛 鴦 綠 浦 上,

翡 翠 錦 屏 中。

自 憐 十 五 餘,

顏 色 桃 李 紅。

那 作 商 人 婦,

愁 水 復 愁 風。

李白 Lý Bạch
Thơ Trung quốc

Phiên âm:
Trường Can hành kỳ 2

Ức thiếp thâm khuê lý
Yên trần bất tằng thức
Giá dữ Trường Can nhân
Sa đầu hậu phong sắc
Ngũ nguyệt nam phong hưng
Tư quân há Ba Lăng
Bát nguyệt tây phong khởi
Tưởng quân phát Dương Tử
Khứ lai bi như hà ?
Kiến thiểu biệt ly đa!
Tương Đàm kỷ nhật đáo ?
Thiếp mộng việt phong ba
Tạc dạ cuồng phong độ
Xuy chiết giang đầu thụ
Diễu diễu ám vô biên
Hành quân tại hà xứ ?
Bắc khách chân vương công,
Chu y mãn giang trung.
Nhật mộ lai đầu túc,
Sổ triêu bất khẳng đông.
Hảo thừa phù vân thông
Giai kỳ Lan chử đông
Uyên ương lục bồ thượng
Phí thuý cẩm bình trung
Tự liên thập ngũ dư
Nhan sắc đào lý hồng
Na tác thương nhân phụ
Sầu thuỷ phục sầu phong!

Việt dịch:
Bài hát Trường Can 2

Nhớ xưa thiếp ở khuê phòng
Khói lam chưa bén bụi hồng chửa cam
Từ theo người đất Trường Can
Thường lên đầu núi ngóm xem gió mùa
Tháng năm mùa nổi gió nam
Nghĩ chàng xuống huyện Ba Lăng đâu rồi
Tháng tám mùa nổi gió tây
Đến sông Dương Tử bao ngày chàng qua
Đến nay đau khổ thế nào?
Gần nhau thời ít xa nhau thời nhiều
Tương Đàm ngày đến bao nhiêu
Mà trong mộng thiếp gặp nhiều phong ba
Cuồn phong thổi trận đêm qua
Bẻ cây xơ xã thổi bừa đầu sông
Chàng bên gió tối mịt mùng
Bước chân không biết đâu vùng đâu nơi!
Thiếp mong cưỡi ngựa mây trôi
Hẹn nhau tìm gặp chân trời bãi Lan
Như uyên ương cỏ Bồ xanh
Và đôi phỉ thúy đậu cành bình phong
Cảm thương thiếp tuổi trăng tròn
Hồng nhan như đóa đào hồng mởn mơ
Mà nay là vợ thương cơ
Hết sầu vì nước lại sầu gió qua.

Phổ Đồng

Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Hai, 7 tháng 1, 2008
categories: | edit post

0 nhận xét

nhạc nền

VIDEO - PHIM

About Me

Ảnh của tôi
Vietnam
Từ vô thỉ ta luân hồi cát bụi, Vẫn miệt mài bám lấy cõi trần gian; Vẫn hít thở âm thầm yêu cuộc sống, Trần gian ơi nghe cát bụi mơ màn. Theo khát vọng ta trầm luân gót mỏi, Đếm đường dài vết cũ bụi chưa tan; Ngoảnh mặt lại khói sương mờ phong kín, Đường qua đi mất dấu tự phương ngàn. Ta dong ruỗi lạc loài theo nắng sớm, Cùng mưa chiều tan nát mộng dưới chân; Đất khẽ gọi con gió chiều đi vắng, Về tự tình đưa tiễn mộng nghìn năm. Nghe tan vỡ từ vô thường hoa nở, Nắng nghìn năm trưa buồn lạ trong hồn; Chiều ủ rũ qua nắng tàn trăng hiện, Từng giọt vàng rơi cõi đất mông lung. Vẫn hiện thực qua sắc màu biến đổi, Chuyện trăng tàn nhớ bóng ráng chiều phong; Tựa hơi thở buồn vui nào biết nổi, Cả một đời qua sinh diệt thời gian. Chợt một sớm rảnh rang nhìn đất thở, Đá cựa mình nghe dao động không gian; Như hoa đớm hạt nắng vàng ảo hóa, Giọt mong manh từng giọt đẹp vô ngần. Theo duyên hiện hóa thân vào vô tận, Duyên trùng trùng cho đến mãi vô chung.